Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

Ngậm ngùi - Tác giả: Nguyễn Nhân

Một cảm nhận tâm hồn sâu lắng, chữ tình chung nặng vác đời người. Tâm hồn thơ của bạn như dòng chảy mênh mang, kết chặt một tính cách đáng yêu. Mình chia sẽ lại bài nầy nhé.


Em ra đi, để mình tôi ở lại
Ôm ngậm ngùi, khắc khoải, đếm thời gian
Hạ qua đi, vung vãi xác phượng tàn
Con bướm nhỏ, bẽ bàng màu hoa nắng

Trời vào thu, khối sầu thêm trĩu nặng
Anh một mình trong thầm lặng cô liêu
Sắc vàng thu, quyện khói úa lam chiều
Trôi bảng lảng, tiếng chim chiều lẻ bạn

Gói tâm tư, áng thơ tình trút cạn
Nhặt nỗi buồn, bao ngày tháng mộng mơ
Chích vành khăn, màu tang trắng dại khờ
Chôn lối mộng, áng thơ tình dang dỡ

Trả lại em, tiếng yêu đầu một thuở
Anh trở về, căn gác trọ không tên
Buông dòng trôi, con sóng nhỏ bập bềnh
Lời thương nhớ, vấn vương ngày tiễn biệt

+Nguyễn Nhân​ 26/06/2017

Ảnh minh họa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét